Dĩ nhiên, dưới đây là phiên bản được viết lại bằng tiếng Việt, giữ nguyên ý nghĩa nhưng với cách diễn đạt phong phú và sinh động hơn. Tôi đã kiểm tra kỹ lưỡng để đảm bảo không có bất kỳ từ nào của ngôn ngữ khác ngoài tiếng Việt.
Gặp lại Thành phố Hạ Môn sau hai thập kỷ
Nhân dịp nghỉ lễ Giáng Sinh ở Hồng Kông, tôi cùng con nhỏ đi du lịch vài ngày tại Hạ Môn. Bây giờ đường sắt cao tốc đã kết nối trực tiếp đến thành phố, nên việc di chuyển thuận tiện hơn nhiều so với trước đây. Đây là lần thứ hai tôi đặt chân tới Hạ Môn sau đúng 20 năm, và thật sự phải công nhận rằng nơi đây đã thay đổi rất nhiều – phần lớn những hình ảnh xưa cũ không còn phù hợp với hiện tại nữa.
Thời tiết se lạnh, tôi không chụp ảnh quá nhiều, lại không mang theo chiếc máy ảnh Canon đắt tiền như thường lệ vì sợ ẩm ướt. Ngày mai sẽ trở về nhà, tôi xem lại điện thoại, chọn ra vài bức ảnh ghi lại chuyến đi ngắn ngủi này.
Đảo Lãng Cảng, nơi mà 20 năm trước tôi vẫn nhớ rõ là một khu phố tấp nập người bán hàng rong nhỏ lẻ. Nay thì cảnh tượng đó càng thêm sôi động, thậm chí có phần nhộn nhịp hơn xưa. Không có nhiều cảm xúc đặc biệt, chỉ chụp vài tấm ảnh lưu niệm, coi như đã ghé qua.
!](
![
Vườn Thực vật – cụ thể là Bảo tàng Cây xương rồng – là địa điểm khiến tôi ấn tượng nhất khi lần đầu đến Hạ Môn cách đây hai mươi năm. Dù bố trí và các loài thực vật trong vườn đã có nhiều thay đổi theo thời gian, nhưng điều khiến tôi vẫn không thể quên chính là cảm giác “rùng mình” mỗi lần nhìn thấy những cây xương rồng to tròn, dày đặc. Điều đó chứng tỏ rằng, dù thời gian có trôi qua, tôi vẫn là một chàng trai khá… trung thành với sở thích của mình. Haha!
!](
![
!](
![
!](
![
!](
![
Thông báo: Trang web này tuân thủ giấy phép chia sẻ Creative Commons Tác giả - Phi thương mại - Cùng chia sẻ 4.0. Nếu bạn muốn đăng tải nội dung này, vui lòng ghi rõ nguồn từ Knay.Net™.
0 bình luận
Hủy trả lời